Một chút dại khờ
vu vơ...
Một chút ngu ngơ,một chút dại khờ. Một người đi, một người lại đến, biết nói lời gì khi lòng đã trống không! Thôi thì cứ nhắm mắt đưa chân mặc cho số phận đẩy đưa đến bến bờ vô định...Giờ thì không còn sự chọn lựa nào nữa, mà cũng không còn ai để xẻ chia những nỗi niềm..ngày thêm trĩu nặng. Một nửa tôi kia đã lạc mất tự bao giờ...!
Một chút ngu ngơ,một chút dại khờ. Một người đi, một người lại đến, biết nói lời gì khi lòng đã trống không! Thôi thì cứ nhắm mắt đưa chân mặc cho số phận đẩy đưa đến bến bờ vô định...Giờ thì không còn sự chọn lựa nào nữa, mà cũng không còn ai để xẻ chia những nỗi niềm..ngày thêm trĩu nặng. Một nửa tôi kia đã lạc mất tự bao giờ...!
Nhãn: vu vơ
1 Nhận xét:
Ở đó mà nghêu ngao, mà ngu ngơ…
Con người ta thường “ Mất bò mới lo làm chuồng”
Cái được- mất trong cuộc đời nầy do mình giữ. Không ai chiếm đoạt mà giữ được lâu đâu. Thấy đó- mất đó “ Sắc bất thị không, không bất thị sắc” Có đi ngoài mưa mới thèm cái hàng hiên tạnh ráo để mà tránh mưa. Có trôi vô định mới thèm khát cái bến bờ …
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ