Thứ Hai, 18 tháng 1, 2010

KHÁC: LÀ KHÔNG GIỐNG


Sáng nay, bầu trời xám đen, thỉnh thỏang có những giọt mưa lạc lỏng của những ngày đầu tháng chạp âl? Thời tiết lạ lùng quá? Đâu còn những ngày quen thuộc của thưỡ nào, tháng của sự chuẩn bị đón Tết với nắng vàng, gió chướng, với sự chuyển động của “mùa xuân đến rồi đó” và xung quanh là cái hối hả của những ngày năm cùng tháng tận….
Một ngày nữa sẽ bình lặng đi qua. Một ngày mà cái điệp khúc quen thuộc của những chuyến đi về diễn ra trong bình thản Con kiến vẫn tha mồi về cho tổ, con ong vẫn chắt lọc những giọt mật ngọt và con người ? Con người vẫn đi về phía trước, vẫn là những đoàn người thong dong đi về hướng Mặt trời. Đi về hướng mặt trời để tìm chút nồng ấm, “chút ánh sáng cho cuộc đời”xóa đi cái lạnh từ tận trong sâu thẩm lan về…Sự loang lổ và bất cập ở đâu cũng có, thời nào cũng có. Trong cái mặn mà của muối biển, ta nghe có vị đắng- chát cũng như đằng sau vị ngọt là cảm giác chua chua, Không có gì là hoàn thiện cả…
Trong vui sao gợn chút buồn
Trong tin sao lẫn chút hờn bâng quơ?...

Cầu mong một ngày mới đi qua trong thanh thản nhẹ nhàng….

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ