Thứ Hai, 4 tháng 1, 2010

MỘT NGÀY MỚI


Ồn ào và lặng lẻ
Sông không hiểu nổi mình
Nên tìm ra tận biển
…..
Dĩ nhiên, cái gì đến, nó sẽ đến
Biển không phải là sông
Biển, nghiệt ngả và dữ dội hơn
Biển vô tình và nhẩn tâm hơn
Biển với sóng- gió và nắng cũng dữ hơn
Có điều từ muôn đời nay là con sóng của biển bao giờ cũng ôm ấp lấy bờ. Con dã tràng vẫn xe cát và những dấu chân trên cát biển sẽ chợt xóa tan khi có con sóng vô tình nào đó đi qua …
Một ngày mới bắt đầu. Vẫn điệp khúc thời gian và những lo toan đời thường. Vẫn đến trường với tâm trạng …
Chỉ mong,
Ngày sẽ đi qua! Mong một ngày mà
Cây cũng nhớ
Ngõ cũng chờ
Và bướm cũng thêm màu trên cánh đang bay …

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ